Biết Bao Giờ Trở Lại

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 

 

hs04

Từ những đêm ký ức , tôi nhớ ngày nào còn là đứa bé ngây ngô cắp sách đến trường , nô đùa như sóng nước tung tăng trên nhữnh con rạch nhỏ , chơi trò cút bắt với đám bạn cùng xóm ở phía sau những lũy tre xanh ...

Trong muôn màu dĩ vãng , tâm tư như như  áng mây trời , lãng đãng từ cung đàn , chấp cánh dư âm từ tiềm thức trở về chốn cũ xa khơi , nơi có dòng sông đỏ phù sa , có nét dấu quê nhà  , có tiếng hát ru của mẹ già bên ngọn đèn khuya , có tiếng gió rơi trên những tàu lá chuối , có lớp tuổi măng non đang vươn bay trên vòm trời thơ ấu.

Gió mát quê hương ngày nào , những nét họa hình thuở nhỏ , mãi vẫn còn trong tiềm thức hoàng hôn . Những buổi tối ngồi nghe Cha già kể chuyện . Những kỷ niệm không quên như dạ khúc quỳnh hoa muôn đời còn nở đóa , sống lại một lần trong giấc mưa ngâu cùng con bóng nước , một lớp đời hồn nhiên thơ dại , những nẻo bờ miết chảy trong mơ .

Và , bây giờ đêm nay , nếu như bạn có hỏi tôi về con lối nhỏ quê hương , tôi sẽ chỉ những ánh sao trời đang rực chiếu cuối bờ ngân hà , những áng mây trôi đang tạo hình trái tim của người xa xứ, những hạt trăng đang soi bóng lẻ trên từng làn sóng trắng . Đó là nơi cánh gió của tôi , của bạn , có thể tung bay , để tìm về ký ức ấu thơ trong một buổi chiều vàng  nơi đất Mẹ.

Trước bóng gió cô liêu, tôi thấy quê hương trong mắt lạnh nhạt nhoà cách xa từ bờ bến hôm nao . Bây giờ , bạn , tôi , và quê nhà , là những dãy bờ ngăn cách mù khơi mà ở giữa đôi bờ là đại dương chất ngất như biển lòng nhỏ hạt lưu vong .Bạn đó và tôi đây , những trào dâng dấu lệ, những  lưu vong  trên thân xác thiếu mất nụ cười . Bạn đã đến từng đêm và tôi đã về thăm quê nhà mỗi tối trên đôi bờ ngăn cách ngàn hải dặm . Những áng mây trời trắng xóa quạnh hiu , những tiếng nhạc lòng mãi còn thức gọi của “ giấc-ngủ- chưa- yên” của một “ đêm –mưa-mùa-thao-thức” . Tôi gọi tên về dĩ vãng để được thấy quê nhà qua cánh gió , để nói một điều là quê hương trong những đêm dài tôi vẫn mãi một đời yêu dấu mênh mang ...

Bây giờ là “ đôi bờ “ giữa bạn và tôi , giữa quê hương và người , giữa mưa và nỗi niềm xa xứ , giữa những tàng mây dĩ vãng một tnời . Tất cả và tất cả vẫn còn đó , như mơ trong giấc cô liêu bên cuộc đời phiêu lãng . Bạn ơi , xin hãy  đến gần nhau , hãy trao nhau ánh mắt và nụ cười từ giấc mộng chưa phai . Hãy cùng nới rộng vòng tay để thâu ngắn khoảng trời . Hãy đem hồn quê hương về với nhau thật gần , để cõi lòng không còn lạnh , để linh tri còn có chỗ tìm về , để trái tim lưu vong còn nhịp thở tình quê .

Bạn ơi , hãy đến đêm nay để thấy  những hạt thơ như lệ pha lê , những chữ màu như nét họa tâm tư , những bản nhạc lòng như tiếng ru ngàn thuở ...tất cả sẽ cùng nhau soi bóng để ưu tư được tìm về trên những chuyến đò ấu thơ mà ký ức tình và dĩ vãng quê hương mãi vẫn còn ngân vang trong trái tim người xa xứ...

Trong những đêm gió lạnh tàn thu , bên góc trời riêng  cõi, hồn người viễn xứ mãi vấn vương những nỗi buồn vô dạng . Nhịp lòng mãi mưa bay như nỗi niềm của tiếng lá rơi khuya , gọi về trong cô liêu quyện chặt hình hài . Những giọt trầm tư rơi trên áng buồn .Trăng soi bóng lẻ một triều dâng hoa lệ . Chim lạc đàn réo gọi màu trời .Cánh gió não nề như những đoản khúc biệt ly từ mặt trời rưng lệ .

Ôi, mảnh đất quê hương một thời bão nổi giờ đã cách xa nghìn trùng khơi , từ dặm ngàn con nước biếc đại dương , mãi chỉ còn là dấu vết trầm  tư trong giấc mơ những đêm hiu quạnh tìm về . Biết bao giờ trở lại để được nhìn dòng sông nhỏ một lần trôi ,để thấy dáng hình những ký ức tình xưa , để ru nỗi nhạt nhoà trong nắng lạnh , để nghe lá me rơi trên nẻo đường về . Mãi một đời , bóng quê nhà mến yêu vẫn không mờ phai trên từng tiếng tim rơi của những người con viễn xứ. Nắng Sài Gòn xa của tôi , của bạn vẫn còn reo vang điệu nhạc đời như chiếc lá rơi mùa thu gọi về trong từng cõi thâu đêm . Giọt nước mắt cho quê hương . Hạt lệ cho phận người . Nghìn nỗi nhớ trên cánh diều phiêu lãng hoàng hôn . Tôi đã đi . Bạn đã đi . Vẫn đi mãi biết bao giờ trở lại quê xưa .

Trường Đinh

(trích ĐS ̀Ky niem 50 năm PCT )