Có những điều giản dị biết bao nhiêu
Như tiếng trống tựu trường thời bé dại
Vẫn theo ta suốt cuộc đời đi mãi
Vang vọng trong hồn nỗi nhớ mênh mông
Yêu mái trường ẩn dưới những hàng thông
Mùa thu qua với bao mùa hoa cúc
Buổi học đầu tiên nghe hồn nao nức
Trời thu xanh , xanh thẩm đến không ngờ
Tuổi học trò cùng với những bài thơ
Đêm thức trắng bên một vầng trăng khuyết
Trăn trở nghe cành đâm chồi lộc biếc
Nơi góc vườn thơm một đóa quỳnh hương
Mùa hạ qua đi với bao nỗi vấn vương
Trang lưu bút suốt đêm dài để mở
Cánh phượng hồng khép mình trong trang vở
Như khép hồn trong nỗi nhớ bâng khuâng
Yêu mái trường bao bóng dáng thân quen
Mái ngói xanh rêu chất chồng kỷ niệm
Tha thiết nhớ suốt đời ta tìm kiếm
Chút hương thầm trong sách vở năm xưa
Nơi góc trường rét mướt những ngày mưa
Ta trở lại , ngỡ ngàng như lữ khách
Đời vẫn chảy giữa đôi bờ chia cách
Biết đâu tìm hình bóng dáng năm xưa ?
Vương Hoài Yên
11.1996 ( Trong ngày tháng bâng khuâng )