Mùa Hạ
Mong gặp Em mùa Hạ
Ánh nắng Hạ chói chang
Ve kêu vang và hoa Phượng nở nhiều
Hoa của Học trò, Hoa của Tình Yêu
Của tuổi thanh xuân tôi đã mất rồi
May ra nay tìm thấy ở Em thôi !
Em làm gì đây, trong mùa nắng đỏ ?
Phượng là hoa ,thì Em cần phải nở,
Nở rộ lên, ôi hoa của học trò
Nở nhanh lên, xóa sạch vết âu lo,
Tôi ngây ngất ngắm nhìn hoa Phượng nở !
Trên môi Em phảng phất một nụ cười
Là dấu chỉ của Tình yêu cuộc sống
Ánh nắng Hạ với gió vàng rộn rã
Chắp cho Em đôi cánh hồng bay bổng
Đến trời xanh với mây trắng tương lai
Đã qua rồi những đêm dài tăm tối
Đã qua rồi những bến bờ tội lỗi
Hãy quên đi những giá rét đêm Đông
Em đã là hoa rực rỡ màu hồng
Đang phô sắc dưới nắng nồng mùa Hạ
Tôi chỉ là khách qua đường xa lạ
Mong cho Em môi giữ mãi nụ cười
Mong cho Em đời vẫn mãi đẹp tươi
Và sống động như vần thơ tôi viết
Tôi viết cho Em mối tình tha thiết
Tôi muốn cho Em nguồn tin bất diệt
Rằng tương lai tươi sáng thuộc về Em “
( trích trong BỐN MÙA PHƯỢNG NỞ )