THƠ TỊNH ĐỨC
Đã không gì mất, không gì được
Về ngủ bờ lau mây trắng bay
(Tì kheo Tịnh Đức)
Câu thơ thoát mùi tục lụy nhẹ nhàng như mây trắng, mộc mạc như cỏ lau và không hề vướng bận, bởi cuộc đời chỉ là vô thường là sắc - không. Tất cả đều tuỳ duyên việc gì đến tâm vui đón nhận, việc qua rồi tâm cũng theo qua. Tì kheo Tịnh Đức thế danh là Tôn Thất Toản, học sinh Phan Châu Trinh khoá 57/64, thầy khởi tu tại chùa Theravada, đường Phan Châu Trinh Đà Nẵng. Hiện nay thầy trụ trì tại chùa Đạo Quang, Garland, Dallas.
Ngoài việc tu tập thầy còn viết văn, làm thơ thể hiện những cảm xúc, những suy tư, bài thơ nào của thầy cũng hướng đến sự bình an cho tâm hồn, mong muốn giải thoát kiếp trầm luân.
Mặc mùa sương mỗi buổi sáng mênh mang
Hồn trải rộng trong gió ngàn huyễn thực
Xin giới thiệu đến các anh chị một vài bài thơ của thầy.
MÂY BAY
Vẫn mĩm cười qua những đổi thay
Cũng như đêm hết lại qua ngày
Đi lâu người mệt dừng chân nghỉ
Đậu mãi chim buồn vỗ cánh bay
Thoát tục am rừng lòng thanh nhẹ
Chẻ chi sợi tóc chuyện thêm rầy
Đã không gì mất không gì được
Về ngủ bờ lau mây trắng bay
& & &
MỘNG
Trăm năm một giấc mộng dài
Bàng hoàng tỉnh dậy là ai hay mình?
Là mình sao chẳng giống mình
Là ai sao lại chính mình nằm đây
MÃI TRONG EM: THẦN TƯỢNG
TTV (PCT64)
Là thần tượng của em, thuở thơ ngây đến lớp
Áo lụa Hà Đông
Thướt tha e ấp
Đôi tà thanh xuân trong nắng mới sân trường
Cô sáng lên bao trìu mến thân thương
Không những mở mang cho em nhiều kiến thức
Cô còn giúp em hình thành nhân cách
Biết yêu thương, biết tự trọng, biết làm người
Cô đã để cho em ấn tượng đầu đời
Như nét son ngời trên trang giấy trắng
Cánh phuợng hồng, tuổi hoa niên, màu nắng
Còn mãi trong em bao lưu luyến vấn vương
Giờ Triết học lạ lùng
bỗng gần gũi dễ thương
Vì cô đó, cô Gia Lai trân quý
Không còn thứ ba trong nhì ma nhất quỷ
Lũ học trò bỗng ngoan ngoãn dễ thương
Mấy chục năm rồi chúng em vẫn kính vẫn thương
Cô yêu quý, mãi trong em: thần tượng
TTV (PCT64)
Kính yêu cô: cô PHAN THANH GIA LAI
MÙA THI
Thơ Lê Văn Cần
Hè về phượng nở đón mùa thi
Biết nói gì đây biết nghĩ gì
Bao năm đèn sách giờ mong đợi
Hồi hộp trông chờ kết quả thi
Kết quả rồi đây nó thế nào
Xa thầy xa bạn thấy nao nao
Sân trường rồi vắng người em nhỏ
Vắng tà áo trắng dáng cao cao
Phượng thắm rồi đây sẽ nhạt phai
Riêng ta thương nhớ nhớ ai hoài
Nhớ trường nhớ lớp hàng me thắm
Nhớ dáng em gầy nhớ bóng ai
Mơ ước ngày mai có một ngày
Công thành danh toại tay trong tay
Trở về trường cũ vui ca hát
Cùng bạn cùng em nhớ những ngày
LÊ VĂN CẦN - PCT64
(Mùa thu Canada nhớ quê hương)
THÀNH PHỐ CHỪ THAY ĐỔI LẮM KHÔNG EM
Thơ: Nguyễn Quốc Anh - PCT64
Lâu lắm rồi không về Đà Nẵng
Thành phố chừ thay đổi lắm không em?
Giọt mưa khuya dai dẳng ngoài thềm
Mưa nặng hạt - vai gầy em lạnh
Thương em nhiều - mong trời mau tạnh
Lối em về diệu vợi đường xa
Tuý Loan ơi- có biết chăng là
Chiều phố thị nhớ về dĩ vãng
Lâu lắm rồi không về Đà Nẵng
Thành phố chừ thay đổi lắm không em?
Nguyễn Quốc Anh - PCT64
NHỚ TRƯỜNG
Cựu học sinh Phan Châu Trinh Đà Nẵng
Mấy chục năm rồi cách biệt nhau
Nhớ về trường cũ xót lòng đau
Bạn bè ngày ấy còn đâu nữa
Theo bước thời gian tóc bạc màu
Nhớ lắm trường ơi!
Ngày hạ thắm
Phượng hồng xao xuyến đỏ trên cây
Dòng đời xuôi ngược nào ai có
Nhớ lại ngày xưa áo trắng màu
31/8/2019
Nguyễn Quốc Anh (Nguyễn Văn Ngọ) - PCT64
THƠ VÀ EM
Thơ: Lê Văn Phong
Giả như ngày xưa ta có nhau
Chắc gì anh viết được thơ đâu
Nguồn thơ tích tụ từ cay đắng
Chiết xuất thành thơ cả nỗi đau
Không phải chọn thơ hay chọn em
Chỉ vì nguyệt lão lỗi xe duyên.
Làm chàng thi sĩ luôn hoài niệm
Tình vỡ lâu rồi chẳng thể quên.
& & &
Tuyệt vời hạnh phúc cũng xuất thơ
Khổ đau thi lực lại tràn bờ
Mặc Tử đau hồn, đau thể xác
Hồn thơ lai láng mượt như tơ
Nỗi buồn đầy ắp chẳng chịu vơi
Còn mãi thơ anh ở cõi đời
Mai mốt giã từ em ở lại
Tiếng thơ còn vọng mãi không thôi !
Lê Văn Phong
(PCT64)
Nguồn: Giai Phẩm TRƯỜNG XƯA - HSPCT - Khoá 1957-1964
Trang thơ Cựu học sinh PCT khoá 1957-1964