Hơn hai mươi năm sau con về lại
Thăm quê hương từ buổi ấy ra đi
Con về thăm ngôi nhà trong ký ức
Con lớn lên theo mộng ước xuân thì ...
Cả Đà Nẵng bây giờ thay đổi lắm
Đâu mất rồi những quen thuộc năm xưa
Đâu con đường Hoàng Diệu những ngày mưa
Con gái Má năm xưa chiều tan học ?
Con đi hết một con đường Thống Nhất
Qua Phan Châu Trinh lòng thấy nao nao
Cổng trường xưa tàng phượng vĩ năm nào
Có nước mắt như con ngày trở lại ?
Đâu Hồng Đức giấc mơ thời con gái
Đâu lối xưa hồn thu thảo rưng rưng
Hàng bạc hà vẫn dưới nắng bâng khuâng
Tiếng chuông cũ dư âm buồn ray rứt ?
Con về thăm ngôi nhà mình thuở trước
Lòng bùi ngùi nhìn lại kỷ niệm xưa
Bao năm rồi lòng những tưởng đã quên
Vẫn nhiều lúc con mơ về. Để khóc
Ngôi nhà cũ giờ đây tiêu điều lắm
Mái ngói rêu phong tường vách lỡ long
Cây Ô Ma còn đó hắt hiu buồn
Cánh cổng sắt rỉ buồn theo năm tháng
Con bấm chuông nghe lòng dâng xúc động
Chuông chẳng kêu. Nhà đã chẳng còn ai .
Trên sân dài lá vàng xơ xác rụng
Chậu kiểng xưa nằm lăn lóc ai hoài ....
Con đẩy cổng sau một hồi đứng lặng
Thềm xưa nầy Ba Má thuở thanh xuân
Cùng các con những ngày tháng quây quần
Bao hạnh phúc buồn vui mưa với nắng
Con vào phòng khách nơi xưa thờ tự
Tưởng tượng Ba ngồi trong chiếc áo lam
Câu kinh đưa tiếng mõ gõ ôi buồn
Bàn thờ sáng khói hương trầm nghi ngút
Căn nhà khách bây giờ trơ trụi lắm
Đâu bàn thờ đâu đèn đuốc lư hương ?
Tủ rượu nằm trong góc nhện tơ giăng
Bao tơ bụi bấy nhiêu buồn se sắt
Đến phòng ăn con để dòng nước mắt
Chảy xuôi về góc phòng cũ năm xưa
Nơi Ba ngồi mỗi sáng đợi các con
Viên thuốc bổ – Ôi tấm lòng cha mẹ !
Phòng bên kia Má đang ngồi trang điểm
Chuẩn bị cho giờ ra tiệm mỗi ngày
Nét môi xưa làm bao kẻ đắm say
Giờ một gánh gia đình hai vai nặng
Con thấy con trong áo dài lụa trắng
Cầu thang nầy bao năm tháng buồn vui
Chiếc yamaha xanh đi học mỗi ngày
Chiếc cặp nhỏ xinh đầy bao mộng ước ...
Ngày tháng cũ giờ là mây dĩ vãng
Ngàn trang xưa ghi lại một đôi giòng
Rung tiếng chuông xưa lòng có thương mong ?
Có xa xót như con, chiều hiu hắt ?
Con về đây thấy lòng mình là biển
Sóng muôn đời vẫn vỗ một đại dương
Vẫn bên lòng chỉ có một quê hương
Vẫn còn mãi bên trời mây thơ ấu...
Phương Anh
( ĐS kỷ niệm 55 năm thành lập Trung Học Phan Châu Trinh Đà Nẵng, Hải ngoại 2007 )