Lửa hoa niên thắm thiết không ngờ
Mẹ mua chiếc nón che mưa nắng
Che tóc mai sợi ước sợi thề
Nhiều khi nhìn không sao nhìn thẳng
Vành nón nghiêng che cũng đỡ quê !
Mẹ mua đôi guốc tránh chông gai
Khi đã thương thương cả dấu hài
Đôi guốc thành đôi hia toán chạy
Chép đề xong em đã nộp bài
Bởi má em ánh đào phơn phớt
Môi là mơ , mơ thắm ngọt ngào
Tan trường về ung dung vòng đạp
Để bay bay vạt áo xôn xao
Em cười hồn nhiên vui chim hót
Em hiền ngoan cánh phượng trang thơ
Sao mỗi lần bên em cùng học
Lòng tôi cứ như dại như khờ ?
Vẫn còn nguyên lưu bút ngày xanh
Vẫn còn nguyên màu mực chân thành
Giữa sân đâu đó hai dòng chữ
Thoáng hiện tình tôi, sương mong manh.
Là bài toán đố giải thật nhanh
Là đôi guốc mộc chạy lanh canh
Là nón là thơ là cánh phượng
Là tuổi hoa niên kết tụ thành
Bởi lòng tôi âm thầm lòng đất
Khối tình xưa hóa khối lượng dầu
Bốn mươi năm sau em khai quật
Ngọn lửa phun ra rực rỡ màu
Tạ ơn đời tạ ơn sự sống
Tạ ơn em đốt sáng tuổi thơ
Em trước sau vẫn là ước vọng
Lửa hoa niên thắm thiết không ngờ .
Võ Ý
( ĐS Kỷ niệm 50 năm thành lập trường Trung học PCT, ĐàNẵng
California, 11/2002 )