Sáng ra nhìn hạt mưa rơi
Mưa từ đồng lúa vào chơi sân nhà
Nhớ xưa cũng dạo tháng ba
Quê mình lụt lội nước qua ngập giường .
Nhìn ra trắng xóa cả vườn,
Mẹ ngâm nước bạc đêm trường ru con.
Than hồng tí tách nở dòn
Mẹ ngồi im lặng mắt nhòa lệ rơi .
Ngoài vườn mưa gió tơi bời,
Xót xa lòng mẹ đứng ngồi không yên .
Nhà mình túng thiếu liên miên,
Vườn rau, ao cá, kiếm tiền nuôi con .
Tấm thân gầy guộc mõi mòn.
Nón mê, chân đất mẹ còn đồng xa.
Bếp rơm khói tỏa quanh nhà,
Mẹ cay mắt ướt hay là tủi thân ?
Cả đời sương gió tảo tần,
Chỉ mong con được vạn lần sướng vui.
Trần Công Đức
( Kỷ yếu Hội ngộ PCT – HĐ, 30 năm xa xứ , 2005 tại Hải ngoại )