Xuân về, ta hẹn cùng thơ
Xa xôi chi mấy cũng chờ gặp nhau
Thời gian điểm trắng mái đầu
Con tim vẫn giữ một màu nguyên trinh
Bến xưa còn đó con thuyền
Còn nghe tiếng hát giao duyên thuở nào
Không say bởi rượu hồng đào
Mà say nghĩa nặng tình cao ở đời
Sá chi vật đổi sao dời
Lòng ta bên bạn phương trời hướng dương
Lòng ta chung một quê hương
Ra đi trăm nhớ ngàn thương tìm về
Tìm về một thuở say mê
Thư sinh aó trắng, tóc thề sánh vai
Xuân về rộn rã lòng ai
Tay trao thiệp Tết, hoa cài ước mơ
Tìm về một khoảng trời thơ
Thơ tình đọc lén trong giờ học văn
Yêu em, tình đã lên trăng
Yêu em, tình hóa thành trăng tuyết rồi
Yêu em đánh đổ cuộc đời
Đi vào giông bão, một thời tuổi xuân
Tươi xinh em một vầng trăng
Ta như cánh én lướt băng lưng trời !
Hẹn gì thơ...hỡi Xuân ơi
Biển dâu thế sự, chơi vơi phận người
Kiều xưa, bèo dạt hoa trôi
Kiều nay, sóng dập gió giồi khác chi
Mà thôi để gió cuốn đi
Đưa tay nắm bắt làm gì hư không !
Còn chăng, đây một tấm lòng
Nâng niu trân trọng, hiến dâng cho đời ?
Còn chăng, đây một nụ cười
Ta dành riêng tặng cho người yêu ta ?
Suối nguồn Thơ lại nở hoa !!!
Hồ Cư Lâm Tuyền Linh
( Trường Xưa 3, kỷ yếu cựu học sinh PCT ĐN nk 1956-1963 )