Tôi đi tim tôi
giữa muôn người xa lạ
Những bộ mặt cười ,
những bộ mặt khóc
Những cái nhìn lặng câm ,
những cái nhìn xa lạ
Tôi thấy tôi trong họ,
Tôi không thấy tôi trong tôi
Tôi lại đi tìm tôi
giữa muôn người xa lạ
Tôi đã là anh ,
tôi đã là em
Nhưng sao tôi vẫn chưa là chính mình
Và tôi lại đi tìm tôi
giữa muôn người xa lạ
Một ngày kia
Mệt mỏi
Chán chường
Tôi ngồi lại
Và chợt nhận ra mình
chỉ có thể nhận ra mình
Khi biết yêu thương
Nguyễn An Nhiên
( ĐS Kỷ niệm 55 năm thành lập trung học PCT ĐN, Hải ngoai 2007 )