Mình về thành phố mù sương
Đem theo tất cả nỗi buồn trả em
Chợt mùa xuân đọng trước thềm
Trăm năm con sóng chưa yên một dòng
Mình về bỏ hết long đong
Đứng thao thức nhớ bên hoàng thành xưa
Nghe con nước vuốt ve bờ
Nghe hồn hoa cỏ thẩn thờ dưới chân
Nghe con phố cũ thì thầm
Những lời yêu những tháng năm ngọt ngào
Mình về dỗ giấc chiêm bao
Những xao xuyến những khát khao một thời
Nhìn mây trắng quện lưng trời
Đón lồng lộng gió trên đồi cỏ xanh
Non non nước nước hữu tình
Nghe lòng lại được dỗ dành như xưa
Tâm hồn bỗng lặng như tờ ...
Trần Hoan Trinh
( “ Tiếng Chim Ngoài Cửa Lớp “, Đà Nẵng 2002 )