Khóc bạn Thế Dung
Bạn ơi sao bỏ cuộc vui
Trở về lòng đất ngậm ngùi bơ vơ
Trần gian thôi hết mong chờ
Nơi xa xăm ấy còn mơ mộng gì ?
Giờ đây bạn đã ra đi
Chia ly cách biệt ngàn đời mất nhau
Tôi về khóc giữa đêm thâu
Rưng rưng dòng lệ đớn đau bàng hoàng
Nhớ thời áo trắng trường tan
Rong chơi theo những cô nàng đẹp xinh
Vần thơ nét chữ đa tình
Tương tư mơ thấy bóng hình người thương
Nhưng nay đã hết thật rồi
Thiên thu vĩnh biệt , bùi ngùi lòng đau
Từng hàng nước mắt rơi mau
Câu kinh mộ địa , niềm đau khôn cùng ...
Thôi nay ! đã hết thật rồi
Chia ly vĩnh biệt , bồi hồi lòng đau
Nghìn thu giấc ngủ an nhiên
Trên bia mộ lạnh , chiều nghiêng nghiêng buồn ...
Phan Thanh Sơn
(ĐS “Kỷ niệm 55 năm thành lập Trung học Phan Châu Trinh Đà Nẵng “ - Hải ngoại 2007 )