Chiếc Lá Của Rừng Cây

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 

phong canh depMuaThu

Hàng cây cao trước ngôi nhà mà gia đình chúng tôi dọn về ở, từ hơn mười năm nay, tiếp cận một rừng phong. Như một ngẫu nhiên kỳ thú, tất cả những hàng cây cao hai bên vệ đường của những con đường dẫn đến rừng phong đều là cây phong, loài lá hình sao năm góc đặc biệt của vùng Bắc Mỹ.

Rừng cây và những hàng cây cao vời vợi đem lại cho khu biệt thự vắng vẻ xa thành phố này một dáng vẻ thâm trầm nên thơ và kín đáo.

Vào đầu mùa xuân cành cây gầy guộc bắt đầu phủ lá li ti, màu xanh của lá rất nhẹ và trong như ngọc thạch, qua đến mùa hạ, lá lớn dần lên, đổi màu xanh ngát của ngọc bích. Lá bắt đầu lao xao đùa vui cùng gió, cùng nắng và bầu trời xanh màu thiên thanh chập cùng mây trắng.

Khi mùa thu trở lại, lá cũng trổ vàng và biến thành đỏ thắm, đỏ tươi như cô công chúa thay hoàng bào để lên ngôi hoàng hậu. Mùa Thu Canada thật đẹp, không khí rung động như có nàng thơ dạo bước khiến cho hồn thi nhân rộn rã nôn nao, bao nhiêu bài thơ diễm tuyệt đã ra đời từ mùa thu, và rừng phong đẹp rực rỡ, vàng óng trong ánh nắng chiều, hàng cây phong trước mặt nhà của tôi cũng hân hoan góp mặt vào hội mùa thu.

Nhiều buổi chiều vàng, tôi bắc ghế ra hiên nhà ngồi dưới hàng cây nhìn lá vui đùa cùng gió. Những hôm gió thổi nhiều, nắng chiều còn rực rỡ và ấm áp, hàng cây xôn xao, reo vui như có tiếng sáo lướt qua từng kẻ lá, và trên cành, những chiếc lá vàng ươm cười đùa nhảy múa.

Vào giữa mùa thu, lá bắt đầu rơi rụng. Nương theo từng cơn gió, lá vàng rơi, có khi lá rơi từng chiếc, có khi lá rơi hàng loạt và một vài khi lá rơi như mưa đổ trong nắng chiều bát ngát. Cả không gian như bừng dậy, chuyển động, mùa thu đang cất bước, chuyển mình. Tiếng gió lao xao thổi qua rừng cây, tiếng chim kêu gọi nhau về tổ ấm như tiếng đàn hợp tấu làm nền âm thanh cho vũ điệu mùa thu.

Bây giờ là cuối thu, nền cỏ xanh biếc ngày nào đã biến mất dưới lớp thảm vàng chen chấm đỏ. Cả đất trời nhuộm ánh hoàng hoa, và như thế mùa thu qua êm như những đám mây trên trời xa, bay qua, bay qua và biến mất.

Hơn mười năm qua trôi đi như vậy. Dù cho cuộc sống bên ngoài có lên bổng xuống trầm, nhưng trong tâm hồn, tôi đã sống trọn vẹn với rừng cây rất êm đềm và thân thiết.

Mái nhà cao làm bức bình phong che gió cho hàng cây của tôi, vì vậy khi rừng phong đã gần trụi hết lá mà mấy cây phong của tôi vẫn còn một ít lá trên cành. Trời cuối thu, buổi sáng rất mát và không khí trong veo lành mạnh tôi rời thiền phòng, đến ngồi vào chiếc ghế quen thuộc, trìu mến lặng ngắm hàng cây thân yêu, lòng sung sướng , an vui.

Cây còn nhiều lá lắm so với những hàng cây tiếp cận sau nhà. Những chùm lá đỏ rực rỡ, mép lá hơi cong lại cuốn vào trong trở thành những bông hoa đỏ tươi tạo nét chấm phá tươi tắn trên khung cảnh bắt đầu chuyển qua màu xám của mùa đông.

Lá sẽ rơi, nhưng rơi từ từ vì góc này rất kín gió. Buổi sáng yên tĩnh, ngoài đường ít người qua lại, tất cả hầu như còn yên nghỉ, tôi ngồi một mình, đối diện với những chiếc lá cuối cùng. Lá đang rụng, từ từ nhẹ nhàng bay lượn chao qua chao về vài lượt rồi êm ái đáp mình tên bờ cỏ. Có lúc một cơn gió nhẹ thổi qua, lá không vội vàng, lại tung mình lên cao, đi xa rồi vướng đậu trên hàng dậu thấp.

Từng chiếc lá rơi, hầu như mỗi chiếc lá  đang rơi  với một vũ điệu riêng của nó. Có một chiếc lá khá lớn , màu vàng lấm tấm đỏ tươi , rời cành trong một lúc im lặng nhất, đáp nhẹ nhàng xuống quyển sách kinh Nhật Hành đặt trên chiếc bàn nhỏ cạnh tôi. Chiếc lá rất đẹp , dáng khoẻ mạnh , đầy đặn và tươi tắn . Cách rơi của chiếc lá cũng khá đặc biệt, theo một hấp lực vô hình, lá bay theo chiều nghiêng nghiêng tà tà từ một cành thấp gần hiên nhà nhất đến nằm cạnh tôi, êm lặng không nói một lời, nhưng bỗng nhiên trong cái im lặng không lời đó, tôi nhìn ra đó là chiếc lá mà tôi đã gặp từ mười năm về trước.

Cái năm đầu tiên đó, khi mới dọn về đây, công việc trong ngoài, nhà cửa còn bề bộn, lúc nào cũng bận rộn, tôi chưa có thì giờ để lo đến vườn tược cây cối trong sân vườn. Nhưng mùa thu đã tới cùng với mùa khai trường của học trò, tôi phải lo cho các cháu vào trường, những ngày đầu tiên còn phải đưa con đi học, cháu vào lớp xong tôi trở về nhà đi bộ một mình thanh thản ngắm trời ngắm đất. Nắng mùa thu rất vàng và không nóng gắt như mùa hạ, buổi sáng mùa thu không khí trong veo và tinh khiết. Quanh tôi rừng thu đang trổ vàng. Mùa thu quyến rũ tôi từ những buổi sáng đầu tiên êm đềm như vậy, cho nên từ hơn mười năm nay dù rất bận rộn, dù các con đã lớn, đã rời trường nhỏ để vào trường lớn, rồi rời trường lớn để vào đại học...tôi vẫn giữ riêng cho tôi một ít thì giờ để ngắm lá mùa thu, và rồi với thời gian, tự nhiên hàng cây phong hiền hoà mọc trước ngôi nhà thân yêu của tôi cũng trở thành thân thiết.

Autumn01BR

Hôm đó, vào nhiều năm về trước, lá rụng rất nhiều, có những chiếc lá đỏ thắm, có những chiếc lá vàng tươi còn ươm màu nắng, có những chiếc lá nửa vàng nửa đỏ hay nửa đỏ nửa xanh, lá nhiều, nhiều lắm, hàng vạn, hàng triệu, hàng triệu triệu chiếc lá đã theo ngọn gió thổi qua mà rụng hết, lá bỏ cây để về với đất, như đi vào vùng rã tan hủy diệt. Hồi đó tôi buồn, tôi đã nhặt một lá vàng cầm rất lâu trong tay, lòng rung động buông lời từ tạ. Tôi xót thương cho đời lá, cũng như tôi đã buồn và thương xót cho từng nụ hoa, hoa nở rồi tàn, tôi cũng ví phận mình như cánh hoa tàn, như mảnh lá rụng rơi...đã hơn mười mùa thu qua, đã hơn mười lần tôi vui đón mùa thu và xót thương bồi hồi khi mùa thu trở bước...

Nhưng hôm nay trong một buổi sáng mùa thu yên tĩnh nhất, lòng mình thanh thản không vướng bận, lặng lẽ an vui, và rồi giữa màu nắng vàng rực rỡ lá đáp nhẹ nhàng đến bên tôi trao thông điệp mùa thu.

Thu tàn, lá rụng giống như kiếp nhân sinh đến rồi đi và muôn vật vẫn như như...

Thông điệp của chiếc lá thật rõ ràng và thanh thoát an lành, tự nhiên và thân mật như lời chào hỏi của một người bạn từ thuở đất trời vừa tạo dựng.

Chiếc lá là của đất trời, lá đến rồi đi, thông điệp phát ra và được thu nhận. Kẻ cho người nhận đã hiểu lòng nhau trong một khoảng khắc êm đềm sâu thẳm nhất, ở đó không có tiếng nói, ở đó không có không gian cũng chẳng có thời gian. Ở đó tất cả là một và giao cảm bất tư nghì.

Này bạn, sống đến chừng này năm, bạn đã nhận được thông điệp nào chưa ?? Và ví dụ rằng, đến phiên mình, mình phải trao đi một thông điệp của đất trời, bạn có muốn bắt chước chiếc lá vàng thân yêu của mùa thu bất diệt của tôi không ??

Autumn01R

Rừng Phong bờ Nam thành phố

Lê Thị Bạch Nga

Mùa Thu 1992

[ “Chiếc Lá Của Rừng Cây “ ( Đạo Và Đời II, Tập truyện ) ]