Ngày em 18 tuổi
Bước xuống cuộc đời buồn
Như chim con rời mẹ
Giang đôi cánh nhỏ nhoi,
Chập chững từng bước một.
Mẹ dạy con chớ vội
Đời sẽ dìu dắt con.
Tuổi anh 20 đẹp
Vì đất nước yên bình.
Em 18 tuổi đời
Mất nước, mất tất cả
Anh bước vào cuộc đời
Mẹ dìu anh từng bước.
Anh uống giọt sương mai,
Ngỡ mình uống sữa mẹ
Rời xa vòng tay mẹ
Chẳng có ai dìu dắt.
Em uống giọt nước mắt,
Nghe xót xa cuộc đời.
Mẹ cũng như con gái
Mất nước mẹ còn chi ?
Ngoài nước mắt tuổi già,
Đời còn hai hốc mắt,
Để đêm tối chong đèn
Cho qua một đời người...
Tuyết Phan –Sông Hàn
Belgique tháng 4/2004
( Kỷ yếu Hội ngộ PCT – HĐ, 30 năm xa xứ, 2005 tại Hải ngoại )