Thành phố vẫn buồn như thuở ấu thơ
Con đường vẫn dài như lúc đợi chờ
Buổi chiều mây trắng giăng đầy núi
Buổi sớm sương mù khắp mọi nơi
Hương khói nhẹ như hơi thở em
Đền xưa cung điện vẫn huy hoàng
Vẫn như một thuở vàng son đó
Huế vẫn mơ màng như cõi tiên
Aó trắng qua cầu gió vẫn bay
Cho ngơ ngẫn cả mộng chiều nay
Những nàng Tôn Nữ xa xưa đó
Vẫn đẹp như tranh của thuở nào
Anh trở về kiếm một chút tình
Nghe lòng ấm lại giữa cô đơn
Vì chưng non nước còn son sắt
Non nước chung tình hơn cả em
Anh trở về thành phố nhỏ mưa bay
Chiều lang thang bên con nước sông đầy
Nghe kỷ niệm trên từng bước nhớ
Thấy lòng mình bỗng nhẹ như mây
Trần Hoan Trinh, 1995