Em đi giữa lòng thành phố
Đà Nẵng yêu thương một thoáng trầm tư
Đường Quang Trung rợp bóng mát xa cừ
Aó trắng nữ sinh như bướm bay giờ đến lớp
Nón lá trường Phan nghiêng che sân Bồ Đề, Hồng Đức
Kỷ niệm theo về thao thức thuở bướm hoa
Đường Bạch Đằng sóng ngợp dáng kiêu sa
Hồn phượng vỹ gió đùa rơi bóng nước
Đà Nẵng thương yêu trái ngọt cây lành
Chảy trong tôi một tình yêu đằm thắm
Dẫu cách xa muôn dặm vẫn thương hoài
Vẫn nhớ mình người đất Quảng sắn khoai
Một thuở tóc xanh, một thời tóc bạc
Đã cưu mang, che chắn một đời
Những mùa gió mưa, những ngày nắng rát
Rau mắm dưa cà, dào dạt nghĩa nhân
Cảm tạ quê hương. Đà Nẵng yêu thương
Chân bước tới, rộn ràng tim mở cửa
Đà Nẵng , ngày 20/3/2023
Hoàng thị Quỳnh
( Trong “ Một Thời Cho Cả Một Đời “ , Giai phẩm sáu mươi năm xa trường
1963-2023 của Cựu học sinh Phan Châu Trinh Đà Nẵng, niên khóa 1956-1963 )