Những Ngày Phan Châu Trinh

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 

 images807670 thanh lap truong

Những Ngày Phan Châu Trinh

Thơ: YLA  Lê Khắc Ngọc Quỳnh 

Hải Vân mây trắng tìm nhau,

Sương mờ lãng đãng trôi mau đỉnh đèo,

Chiếc khăn quàng tím nhẹ theo,

Hơi thu nhuốm gió heo may trở về,

Mắt buồn, mi chớp, gió nghe,

Nao nao đếm tiếng giờ đi kéo dài,

Dòng xe lên xuống hải đài,

Biết sao lòng kẻ ai hoài chờ mong

Thứ bảy nầy, thứ bảy trông,

Một tuần đằng đẳng Huế chong đèn chờ,

Mây mù tím lạnh trời cao,

Lắm lúc gặp Huế trăng sao đã đầy.

starbar

 Phan Châu Trinh Ngày Ấy

YLA Lê Khắc Ngọc Quỳnh 

DeoHai VanR

 

Hải Vân, Đà Nẵng, Châu Trinh,

Ai cho tôi những tháng ngày dễ thương,

Tìm đâu nơi chốn học đường,

Tình còn trẻ mãi vấn vương tháng ngày 

Trường xưa thuở ấy thưa cây, 

Phượng xưa chưa đủ là gầy còn xanh,

Sân xưa chưa bước cát vàng, 

Lớp xưa hai dãy hàng ngang tường vàng,

Thứ hai nhẹ bóng cờ bay, 

Những tà áo trắng ngát đầy hương thơ,

Mắt ai thơ thẩn dại khờ,

Những ngày xưa ấy mong chờ đừng trôi,

Bao nhiêu năm đã qua rồi,

Nhớ về trường cũ bồi hồi nhớ thương …

 starbar

 Trường Phan Châu Trinh

Viết cho những học sinh của buổi “đầu đời “ dạy học 

Y-La Lê-Khắc  Ngọc-Quỳnh

 

Hải Vân vời vợi mây xanh,

Ngàn cây hoa lá nắng hanh đợi chờ,

 Xứ Đà có con sông thơ,

Qua dãy phố ngắn là trường Châu Trinh,

Bỡ ngỡ, tôi nói một mình,

Xin cho tôi được vuông tròn mộng mơ,

Giữa sân trường Phan bơ vơ,

Hàng cây phuợng nhỏ đang chờ nắng lên,

Sân trường cát trắng mênh mông,

 Cho đôi chân dại ngập ngừng âu lo,

Từ giã áo trắng học trò,

Tôi ôm theo mộng làm cô giáo người,

Lần đầu vào lớp, trời ơi,

Các em đứng dậy mà tôi lạ lùng,

Nhìn em bối rối cả lòng,

Tôi e ấp nói: “… lần đầu gặp nhau,

“Xin là người bạn tâm giao…”,

Rồi thôi … e lệ… tôi như… học trò,

Mà cả lớp là thầy cô,

Bên tiếng cười trẻ, má cô hồng đào,

Thẹn thùng tôi cúi xuống chào,

Giờ đầu bài dạy, sao dài ba thu,

Thế mà ngày tháng qua mau,

Ba năm ở đấy giấc mơ đẹp ngời,

Trường Phan tôi nhớ mãi hoài,

Bên người trò nhỏ, người em buổi đầu,

Thời gian trôi đã bao lâu,

Chúng tôi gặp lại mái đầu điểm sương,

Phan Châu Trinh, buổi tơ vương,

Những người xưa ấy dễ thương đến giờ,

Cho nên kỷ niệm thành thơ,

Niềm an ủi lớn, những giờ ly hương.

DanangBeach

Y-La Lê-Khắc  Ngọc-Quỳnh

(Toronto, 1997)