Có bao giờ em về ngang trường cũ
Nhắn giùm anh cây cỏ ngủ ven đường
Dù phiêu bạc mãi hoài nơi xứ lạ
Vẫn một lòng hoài nhớ một quê hương
Anh vẫn nhớ những tháng ngày năm ấy
Tay trong tay ta chập chững vào trường
Hàng phượng đỏ đón chào em đến lớp
Chút nắng vàng ngây ngất một mùi hương
Anh vẫn nhớ em ngồi đầu lớp học
Nắng sân trường len lén đến bên song
Từ cuối lớp anh bồi hồi ngây ngất
Mới buổi đầu suy nghĩ đã lung tung
Bài thầy giảng bỏ quên ngoài cửa lớp
Bởi trong anh chớm một mối tình si
Thầy có phạt, vẫn trộm nhìn em mãi
Hương bưởi nồng như sương khói tan đi
Em có nhớ về thầy K. dạy toán
Vẽ vòng tròn , tay phải trái như nhau
Hay thầy Khải, ngày đầu vào lớp học
Bạn nữ cười, thầy đỏ mặt quay mau
Anh vẫn nhớ thầy K. môn Vật Lý
Mặt rất hiền nhưng cũng rất nghiêm trang
Mỗi khi giảng cứ như đang ngậm kẹo
Vừa giảng bài vừa nuốt vội vào trong
Còn cô Liệu ơi hiền lành nhỏ nhắn
Lời cô phê trong học bạ năm nào
Anh vẫn nhớ, suốt đời anh vẫn nhớ
“ Giỏi, hiền, ngoan “, ngày ấy , chợt nôn nao
Anh ghét nhất là môn Vạn vật
Dù thầy T. thuở đó giảng rất hay
Anh không thích đem người ra mổ xẻ
Những cái gì trần trụi sẽ không hay
Anh thích nhất nghe thầy Hiền dạy triết
Dáng cao gầy nhưng mạnh mẽ vô biên
Anh cũng thích nghe thầy Lâm Thành Bích
Hướng dẫn mình năm cuối lớp Đệ tam
Năm Đệ Nhất thầy Kính làm hướng dẫn
Anh B 3, em B 4 chia xa
Anh ngồi đó nhớ nhung về lớp khác
Sợ cuộc tình rồi cũng sẽ phôi pha
Em có nhớ, ôi chao ơi là nhớ
Mỗi thầy cô, một khuôn mặt thân thương
Mỗi bóng cây, mỗi lớp học , sân trường
Nhớ con người, anh nhớ cả quê hương
Và quê mẹ có những ngày tăm tối
Rời quê nhà anh bỏ xứ đi xa
Ngày mộng mị và đêm dài quay quắt
Một nỗi buồn sầu thảm lắm em ơi
Ôi, nỗi nhớ, những ngày thơ ấu cũ
Phan Châu Trinh, Đà Nẵng thuở xa xưa
Đời phiêu bạt anh xứ người dong ruổi
Nắng quê người, cứ ngỡ nắng xuân xưa
Anh sẽ mãi không về thăm nơi ấy
Em bây giờ cũng bỏ xứ ra đi
Ngôi trường cũ chỉ còn là kỷ niệm
Và cuộc tình ngày đó đã phân ly
MISA, PCT 1963-70
San Jose 2012
( ĐS Đại Hội Toàn Thế Giới Kỳ IV, California 1 tháng 7 năm 2018 )