Rồi anh cũng như loài chim bé nhỏ
Thèm mặt trời theo ánh nắng bay đi
Và anh cũng như loài chim nhỏ đó
Đến muôn năm không tìm được lối về
Rồi tuổi trẻ theo tháng ngày đi mất
Và tình yêu như nước đổ lòng sông
Loài chim nhỏ bỗng dưng buồn ngơ ngác
Anh cô đơn với nước mắt lưng tròng
Thành phố ấy vẫn giòng sông nước biếc
Cỏ mùa xuân đã xóa dấu chân chim
Con đường xưa những vòng tay thắm thiết
Em quên đi như cây lá vô tình
Chim mỏi cánh đành phó thân cho gió
Gió đưa chim về biển nhớ rừng buồn
Anh đứng lại nhìn sương mù phố cũ
Tuổi thanh xuân chưa chạm bóng thiên đường.
Trần Hoan Trinh
( “ Bỏ Trường Mà Đi “, 2002 )