Gạch ngói ngổn ngang, tường vỡ vụn
Ô hay ta hoa mắt rồi sao
Cây xưa bật gốc nằm phơi rễ
Nhựa ứa sẩm màu như máu khô
Tiếc thương Trường cũ giữa ba đào
Gió lùa qua tàn lá lao xao
Như than như khóc tình phai úa
Điểm hẹn từ nay mất dấu người
Có gì đau nhói ở trong tim
Thầy ơi, Trường cũ biết đâu tìm
Âm vang thuở trước mùa thu ấy
Ngói hắt hiu buồn. Cổng lặng im
Trường vẫn an toàn trong chiến chinh
Mà sao tan nát giữa yên bình
Bức tượng bán thân Người chí sĩ
Như gầy hơn hản giữa u minh
Giọt sương hay lệ hờn trong mắt
Của Cụ Phan buồn thế thái nhân sinh
Đốt nén tâm nhang tiếc thuở nào
Thầy trò ta thương nhớ khôn nguôi
Hành lang, lớp cũ đâu còn nữa
Úp mặt vào tay khóc ngậm ngùi
Tháng 10 năm 2010
Đan Thanh
( trong “ Nửa Vầng Trăng “ )