Nửa đời bỏ nước ra đi
Nửa đời còn lại làm gì cho nhau
Mỗi người ôm một niềm đau
Vết quân thù chém, vết bằng hữu đâm
Giờ đây tóc đã hoa râm
Giờ đây lực chẳng tòng tâm nữa rồi
Gởi hồn theo áng mây trôi
Trôi từ đất khách trôi về cố hương
Năm xưa giữa chốn sa trường
Đầu gươm mũi giáo chẳng sờn chí trai
Giờ đây cơm áo miệt mài
Hùng tâm nay chỉ là hoài vọng thôi
Nhìn trăng , trăng đã khuyết rồi
Nhìn sao, sao đã đổi ngôi mấy lần
Nhìn mình lòng thấy bâng khuâng
Đã thành một kẻ phế nhân hồi nào ? ...
Nguyễn Phúc Vĩnh Tung
( DS PCT 2018 )