Buổi sáng, nhìn theo đường phố cũ
người đi vội vã, trôi qua nhanh
bóng ai ẩn khuất như xa lạ
tìm đâu em giữa chốn thị thành
đường lượn quanh co như trốn chạy
ta kẻ lạ, đứng giữa phố quen
mắt nhìn mà sao đầy sương khói
ta không say mà mặt mày choáng váng
phố đã hiện lên cùng sương mai
ôm ta vào lòng như e ấp
như ôm tình nhân với nụ hôn dài
Đà Nẵng hơn ba chục năm xa cách
đường ngăn chia không một lối về
vẫn thương từng căn nhà góc phố
vẫn thương em nét đọng chân quê
dù ta đã đi qua đời biển lửa
chuỗi thời gian thành sóng lênh đênh
cơn gió thổi miệt mài buốt giá
đôi khi cười gượng gạo đứng lên
ta ước ao một ngày trở lại
một mình đứng giữa bến sông này
nhìn chuyến đò mang theo thương tích
nhìn em ta đắm giữa cơn say
ta ước đứng giữa thềm ga cũ
đợi con tàu mang đến tin vui
em còn nhớ hay cố tình quên mất
gặp nhau mà dạ cứ ngùi ngùi
thôi kể như chuyện xưa đã mất
khơi chút lửa cho ấm đêm tàn
mặt trời đã lên bên kia An Hải
vẫy tay chào thành phố tình thân
Phan Xuân Sinh
Đ.S PCT Cali 2018