Ngồi bên nhau để gần hơn chút nữa
Bóng chiều hôm ngã tím phía chân trời
Bạn yêu ơi ! ngày xuân qua rất vội
Tuổi học trò áo trắng ...nhớ thương ơi
Dòng thời gian lặng lẽ trôi , trôi mãi...
Rồi mỗi đứa một cảnh đời khác biệt
Ôi mật ngọt và yêu thương tha thiết
Ôi đớn đau và khổ ải tràn lan !
Quá nửa đời , tồn sinh chưa vỡ lẽ
Đêm giật mình ...và tóc đã thôi xanh !
Ngược thời gian tìm dấu yêu xưa
Mùa nắng hạ nhuộm hồng tán phượng
Bâng khuâng ...vạt áo dài gió lượn
Chiều lang thang dõi gót chân ngà
Những giấc mơ xinh chưa hẳn qua rồi
Vẫn đầy ắp buồn vui thời cắp sách
Nắm chặt tay nhau, trao niềm thân aí
Trong veo mắt cười...sáng khoảng trời thơ
Nguyễn Kim Sơn
( PCT 68-75 )