Một Thời Áo Trắng

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 

                De Tu PCT19550009E


Trong ký ức về một thời áo trắng

Có sân trường, lớp học, những giờ chơi

Bạn bè thân yêu, nhớ lắm một đời

Những kỷ niệm, chất thật đầy trong cặp ...

 

Ngày còn bé, lần đầu tiên đi học

Ba Mẹ ơi ! Con chẳng muốn đến trường

Chỉ muốn ở nhà với Mẹ yêu thương

Sợ lớp học, sợ Cô Thầy la mắng ...

 

Trở thành học trò – một trang giấy trắng

Mười hai năm : “ trung-tiểu học “ qua mau

Mười hai năm : lá rụng đổi thay màu

Viết lên đó bao vui buồn năm tháng...

 

Ngày khai giảng, chân vui, theo chúng bạn

Bước tung tăng lòng rộn rã  đến trường

Cặp sách đầy những tập vở dễ thương

Niên học mới và những Thầy Cô mới ...

 

Chiều mưa tới giờ tan trường đứng đợi

Tạnh cơn mưa, theo lũ bạn đi về

Bên kia đường đám con gái “ tỉ tê “

Buồn “ sướt mướt “ vì áo dài bị ướt...

 

Giờ dò bài, lạy Trời : đừng đến lượt

Vì chẳng thuộc bài, lỡ đã ham chơi

Chân cóng, tay run, gan ruột rối bời

Khi Thầy gọi trúng ngay bong tên họ ...

 

Muà thi đến, cuộc vui đành hủy bỏ

Thức trắng đêm dài, “ gõ mỏ tụng kinh “

Vào phòng thi, trống ngực đập ” thình thình “

Thầy giám thị mắt nhìn như ...” cảnh sát “...

 

Tuổi mới lớn, hồn bay theo điệu nhạc

Ngẩn ngơ say đôi mắt đẹp diệu kỳ

Tương tư lòng thêu dệt mối tình si

Tim thổn thức mỗi khi nàng liếc mắt...

 

Những ngày Hè chia tay, không gặp mặt

Buồn vu vơ khi nhớ đến môi cười

Đã yêu rồi , yêu lắm tiểu thơ ơi !

Lòng muốn nói ngàn vạn lời âu yếm !

 

Ôi nhớ quá ! tháng năm đời ngọt lịm

Đã cho ta bao kỷ niệm tuyệt vời

Đến bây giờ lòng vẫn mãi không nguôi

Thương bạn cũ, trường xưa, thời áo trắng .

 PCT6

Sonny Phan, 15-3-2009

( “ ĐS Kỷ Niệm Trường Xưa .  Santa  Ana, Cali 2009” )