Đi ngang qua Cổ Viện Chàm
Mơ màng điện ngọc cung vàng năm xưa
Nghe buồn trên tháp cổ mưa
Muốn vào hóa tượng để chờ thời gian
Đi ngang qua Cổ Viện Chàm
Thấy trời lam với sông lam một màu
Nghĩ đời sao lắm biển dâu
Nghe trong hồn có tiếng sầu đỗ quyên
Mịt mờ sương khói áo xiêm
Tiếc giang sơn một nước Chiêm huy hoàng
Nghe chừng có tiếng giao tranh
Tiếng bôn vó ngựa hoàng thành trăng tan
Đi ngang qua Cổ Viện Chàm
Thấy lòng như nước sông Hàn trôi xuôi
Hàn giang ơi ! Hàn giang ơi !
Bao nhiêu nước mắt cho đời hợp tan !
Trần Hoan Trinh
( “ Tiếng Chim Ngoài Cửa Lớp “, Đà Nẵng 2002 )