đêm, tiếng gió lao xao ngoài cửa
chuyến tàu qua gõ nhịp, buồn buồn
trăng đầu tháng soi nghiêng mất ngủ
ta với người cách mấy trăng suông ?
vẫn chuyến tàu đêm qua lặng lẽ
sao mùa xuân trở gió đêm nay
cà phê đắng buổi chiều với bạn
ta nhớ người buổi chiều mưa bay
những đóng mở thời gian rất vội
quán nào xanh bỡ ngỡ nhìn nhau
hai đầu con sóng chênh vênh ấy
chưa nắm tay quen mỏi mặt sầu
nghe mưa se nhỏ, mưa không lạnh
dường như tiếng thầm của trái tim
thơ dỗ dành nghe chiều lắng xuống
hỏi người về chăng đêm lặng im
Mạc Phương Đình
( ĐS kỷ niệm 55 năm thành lập Trung học Phan Châu Trinh, Đà Nẵng, Hải ngoại 2007 )