Sáng hôm nay khi thức dậy làm thơ
Anh thấy em trong mơ màng hiền hậu
Trong gíấc ngủ vẫn môi cười rất nhẹ
Tóc xoã đen bờ gối trắng dịu dàng
Có giấc mơ nào đưa em lang thang
Đến một thiên đường kỳ hoa dị thảo
Anh chợt thấy lòng mình run khẽ
Mấy mươi năm anh cho em được những gì
Ngoài long đong vất vả hàn vi
Những giận hờn, ghen tuông vô lý
Anh đã cho em những gì
Ngoài tình yêu mình có...
Sáng hôm nay khi thức dậy làm thơ
Ngoài vườn cây hoàng lan đưa hương ngào ngạt
Có con chim nào trên cành cao
bắt đầu tiếng hót
Anh muốn cùng em chấp cánh bay đi
tìm một góc trời
Nằm ngắm sao khuya
Đợi ánh bình minh chân mây le lói
Nghe trong gió lòng thanh xuân rất khẽ
Bước ban mai theo nắng ngập ngừng
Nghe ngọt ngào hương vị môi hôn
Nghe thanh bình trong từng hơi thở nhẹ
Lòng thanh thản như một thời xa trẻ
Và bình yên trong sương khói trong lành
Có hương thơm của triệu triệu đóa hồng ...
Trần Hoan Trinh
( “ Bỏ Trường Mà Đi “ Thơ Trần Hoan Trinh, Trò Xưa xuất bản tại Hoa Kỳ 2002 )