“ Nghìn Trùng Xa Cách “, PCT Đà Nẵng của tôi , nay đã nghìn trùng xa cách thật rồi, kể từ biến cố 30 tháng 4 năm 1975 đến ngày nay, hơn 45 năm sau vẫn nghìn trùng xa cách ...
Trường xưa đã thật xa, bạn bè mỗi người một phương trời cách biệt. Một cuộc chia tay, chỉ có một lần trong đời mà trôi theo lịch sử nước nhà. Có người ra đi đến tận Âu châu, Mỹ châu, Úc châu...làm lại cuộc đời bằng hai bàn tay trắng, có người ở lại quê nhà tiếp tục sống...rồi tất cả đều bắt đầu sống với “ Nghìn Trùng Xa Cách, người đã đi rồi “.
Mà thật vậy, kể từ tháng 5/1975 chúng ta đã xa nhau vì thời cuộc. Rất tiếc không thể gặp nhau như ngày xưa, cùng nhau vui chơi dưới mái trường PCT thân yêu, , mà chính ở nơi này đã cho chúng ta có được những người bạn thân, trai cũng như gái. Và cũng nhờ học chung nên ai cũng có bạn bè trai gái, tình bạn, tình cảm, tình yêu học trò thiêng liêng và trong sáng, làm mình lớn hẳn lên, e thẹn, tâm hồn tự nhiên lãng mạng, thích đọc sách, làm thơ biểu lộ tình cảm học trò 12, 13, 14, 15…tuổi mới lớn lên. Ban đầu mới quen rụt rè, đỏ mặt, lúng túng trước bạn gái, rồi theo năm tháng trở nên thân thiết, yêu thương, tâm hồn trở nên lãng mạng tuổi học trò quá đẹp lúc nào không hay !
Cũng nhớ mỗi lần sau giờ học, chiều về thường rủ nhau đi tắm biển Thanh Bình, hay đi ăn kem Diệp Hải Dung, ăn chè ở Ngã Năm, dạo mát, thơ thẩn bờ sông Hàn đến Cổ Viện Chàm...Có lúc đạp xe cả đám trai gái chở nhau, líu lo đi chùa bà Quảng, Non Nước, về quê bạn ở Cẩm Lệ, Hoà Vang...và có lúc giữa bạn trai và bạn gái, tình yêu đến từ từ không biết đã vào trong tim tận bao giờ nữa.
Rối năm tháng trôi qua, sau khi đậu Tú tài 2 , mỗi người đã trưởng thành. Có bạn gái đã đi lấy chồng, bạn trai đi vào quân ngũ hay đi làm, đi xa Đà Nẵng, vào Sài Gòn hay ra Huế tiếp tục Đại học...Rồi sau 1975 chia tay và “ Nghìn Trùng Xa Cách “ từ đây.
Cũng vì xa cách cả bốn phương trời nên tâm hồn bạn bè PCT có thay đổi và ướt át hơn xưa, trở thành “ thi sĩ ” lúc nào không hay, tập làm thơ gởi cho nhau, thật là một thời rất đẹp.
Chúng ta chỉ liên lạc với nhau qua mail và bao nhiêu thương nhớ bạn bè, bao nhiêu kỷ niệm đẹp thời xưa chỉ được ghi trên các thư từ qua lại chứ ít có dịp gặp nhau.
Tôi cũng có làm thơ gởi bạn bè lúc “ nghìn trùng xa cách “, chỉ biết thổ lộ qua thơ văn và cũng được đáp lại nhiều bài thơ, có bài thơ rất tuyệt vời, nhắc lại kỷ niệm ngày xưa, ngày nay, xin chia sẻ với nhau cho vui. Không ngờ PCT có cô bạn gái, nay ở Mỹ làm thơ hay như vậy...Vô cùng cám ơn tác giả. Tạm giấu tên.
GỞI ANH
Mới đó mà xa mấy chục năm
Qua bao lưu lạc, mấy thăng trầm
Nhìn nhau ngan ngát qua sông núi
Kỷ niệm ngày xưa , lại hóa gần
Sao anh không về thăm cổ tích ?
Lòng em thuở ấy ngủ trong rừng
Bởi anh không đến lay em thức
Để tháng ngày qua , tiếc quá chừng .
Phải chi trái đất đừng quay nhỉ
Ắt chẳng xa vời mấy chục năm
Phải chi trở lại ngày xưa nhỉ
Để lại thương nhau, lại nhớ thầm
Mà nhớ như khi vừa mới lớn
Mà thương hơn cả lúc thương mình
Gởi anh một chút lòng thương nhớ
Em giữ phần em, một mối tình .
Một người bạn PCT
Xin cám ơn tất cả đã chia sẻ với tôi qua bài viết và bài thơ kỷ niệm Một thời PCT Đà Nẵng mến yêu .
Võ Văn Hoàng
15 / 09 / 2020
Aix en Provence, France .
(“ Trường Xưa 3 “, Kỷ yếu cựu học sinh PCT ĐN nk 1956-1963, Đà Nẵng 2020 )