Tôi về bên mái trường xưa
Bồi hồi , dĩ vãng như vừa thoáng qua
Thân thương ngày cũ chưa nhoà
Tìm trong dấu tích ngọc ngà, thơ ngây
Nao nao hồi tưởng những ngày
“ Châu Trinh “ trường cũ , chứa đầy mộng mơ
Tranh nhau từng điểm , từng giờ
Thương nhau , từng buổi đợi chờ cùng đi
Hồn nhiên nhẹ bước đến trường
Tương lai như một thiên đường trải hoa
Tuổi thơ sống lại cùng ta !
Khoác màu áo trắng, bước qua cổng trường
Thầy Cô, cùng bạn thân thương
Tóc xanh nay đã điểm sương cũng nhiều !
Qua rồi, một thời để yêu
Qua rồi, dĩ vãng một thời mộng mơ
Bâng khuâng đứng lặng hàng giờ
Bao nhiêu dấu tích bên bờ lãng quên !
Thẩn thờ theo dấu đường quen
Ba mươi năm đã nhọc nhằn đổi thay
Nửa đời quay gót về đây
Ôm vùng kỷ niệm, vòng tay học trò .
Ngô Khôi, 1997
( Cựu học sinh PCT 1959 )