Mưa Lâu Thấm Đất
Năm 1996, Daniel Quin viết cuốn sách có tên là Truyện của B ( The Story of B ) nói về lịch sử nhân loại trong đó ông dành riêng một chương để viết về con ếch , với những dòng như sau :
Nếu ta bỏ một con ếch vào một nồi nước sôi, thì con ếch sẽ giãy dụa và nhảy ra khỏi nồi nước. Nhưng nếu ta bỏ ếch vào nồi nước lạnh để ếch nằm trong đó, rồi từ từ nâng nhiệt độ lên, thì ếch ngồi trong đó thoải mái cho đến khi bị luộc chín lúc nào không biết.
Olivier Clerc năm 2005 cũng viết một bài ngắn có tên hơi dài là “ Con ếch không biết mình đang bị luộc “ và những bài học khác ở đời được Michel Debaig và Luis Maria Huette phổ biến dưới tiêu đề “ Sự nghịch lý của con ếch “.
Sau này, để cảnh tỉnh nhân loại trước nguy cơ trái đất đang bị hâm nóng từ từ, cựu Phó Tổng Thống Hoa Kỳ là ông Algore có thực hiện một cuốn phim gọi là “ Sự thật mất lòng “ cũng khai thác đề tài này,
Câu chuyện bắt nguồn từ một tài liệu xuất hiện năm 1997 ghi lại một cuộc thí nghiệm tại institut John-Hopkins năm 1982 : một con ếch bị bỏ trong nồi nước lạnh, sau đó người ta nâng nhiệt độ lên một cách rất chậm, chỉ 0,002 oC mỗi giây. Sau 2 giờ 30’ con ếch bị luộc chín mà không nhúc nhích gì.
Câu chuyện lý thú nói trên khiến người ta liên tưởng đến hoàn cảnh nước Việt Nam ta, với tà quyền Cọng Sản trong nước, và khối người Việt hải ngoại.
Vào đầu thập niên 1980, những người Việt định cư tại hải ngoại căm thù Cọng Sản đến thâm gan, tím cật. Ai nói đến Cọng Sản là người ta chống đối mãnh liệt. Rồi ngày tháng qua đi , Cọng Sản thì vẫn thi hành chính sách độc tài , độc đảng như cũ , vẫn hà hiếp, bóc lột người trong nước như xưa, nhưng người tị nạn thì không phải tiếp xúc trực tiếp với những cán bộ ác ôn hàng ngày. Mối hận thù cũng không thể quên, nhưng cường độ một ngày một giảm đi. Hơn nữa, sau một thời gian cần cù làm ăn , người tị nạn đã có của ăn , của để, họ nghĩ đến việc trở về cố hương, để trước là thăm nơi quê cha đất tổ, nhưng cũng có phần để lên mặt với đời !
Mới đầu, số người về rất ít, sau càng ngày càng nhiều, nhất là vào các dịp Tết.
Rồi ông Nguyễn Cao Kỳ, rồi ông Phạm Duy, rồi các ca sĩ nổi tiếng như Khánh Ly, Lệ Thu , Elvis Phương, gia đình Tuấn Ngọc, Khánh Hà v..v..., ngày nào lếch thếch nơi Mã Lai, HongKong hay Thái Lan, Nam Dương, trong các trại tị nạn, nay áo quần diêm dúa, môi son đỏ choét về lại cố hương, để có được “hạnh phúc hát trước đổng bào “ làm như lòng yêu nước của họ to hơn số đô la chứa trong các phong bì mà họ nhận được sau buổi trình diễn cuối đời.
Ngày nào Đàm Vĩnh Hưng qua hát, người ta bảo nhau đi phản đối, tay cầm cờ vàng, miệng hô đả đảo. Ngày nay, Nguyễn Thanh Sơn, người quan trọng gấp mấy lần Đàm Vĩnh Hưng, đi Mỹ, đi Canada, chẳng ai thèm đặt vấn đề, lại còn bắt tay, phỏng vấn xì xèo.
Vụ này đâu có gì lạ, mà phải la làng, chỉ là một trong muôn ngàn thí dụ của “ Boiling frog Syndrome “.
Trung Hoa là một nước láng giềng của Việt Nam. Anh chàng láng giềng này lúc nào cũng muốn nuốt chửng Việt Nam. Để thực hiện mưu đồ này, họ dùng hai chiến thuật :
- Chiến thuật “ tầm ăn dâu “ : Từng bước, từng bước lấy của Việt Nam những tấc đất , những vùng biển, như Hoàng Sa, Trường Sa, Nam Quan, đất đai vùng biên giới,việc này gây ra chống đối mãnh liệt, nhưng ít quan trọng hơn so với chiến thuật thứ hai.
- Chiến thuật “ Luộc ếch “ : Thâm độc hơn nhiều : Lập công ty Trung Hoa khai thác các tài nguyên thiên nhiên, di dân, lấy vợ, đẻ con, xây chùa chiền theo kiểu Tàu, viết chữ Tàu trên các mặt tiền và các chỗ thờ phượng, các bảng hiệu, lập các làng Tàu trên đất Việt v..v... Ngày một, ngày hai , người Việt sẽ thấy người Tàu , văn hóa Tàu, cách sống Tàu, quá thân thuộc với mình. Khi ấy thì Việt Nam có thành một ngôi sao trên lá cờ Tàu, cũng chẳng có gì quan trọng.
Nghĩ đi, nghĩ lại, người Việt và các con ếch có gì khác nhau đâu .
Chris Phan
Việt Nam Sắp Bị Hán Hóa - Nước Trung quốc - Thành phố VN ! ??
Lượng khách du lịch TC sang Việt Nam thông qua cửa khẩu Móng Cái (Quảng Ninh) những ngày qua tăng đột biến khiến nơi đây bị “thất thủ” vì tình trạng quá tải ! Người ta ví lượng du khách Tàu Cộng vào Việt Nam giống như cuộc “di dân” khổng lồ có một không hai trong lịch sử, đây là điều đáng mừng hay lo? Hiện trong nước đã có quá nhiều lao động người TC tại các khu kinh tế trọng điểm. Điều này khiến người ta không khỏi nghi ngại liệu đây có phải là chính sách “ngoại giao du lịch” để gây sức ép chính trị với CS Việt Nam mà trước đó TC đã từng áp dụng với Đài Loan và Hàn Quốc?
Theo thống kê, năm ngoái lượng khách nước ngoài đến Việt Nam có khoảng 10 triệu khách trong đó khách TC có khoảng 2,7 triệu người chiếm 30%. Năm nay chỉ tính đến giữa tháng 3, lượng khách TC đến Việt Nam thông qua Cửa khẩu quốc tế Móng Cái (Quảng Ninh) vào Vịnh Hạ Long tăng mức kỷ lục. Khách TC xếp thành những hàng người đứng chờ ở cửa khẩu làm thủ tục nhập cảnh giống như Vạn Lý Trường Thành vậy!
Du khách Tàu Cộng xếp hàng dài đợi làm thủ tục xuất cảnh tại Cửa Khẩu Đông Hưng, Tàu quốc để nhập cảnh vào Móng Cái, Việt Nam ngày 17-3-2017.
Dòng người xếp hàng dài dưới mưa đợi đến lượt xuất cảnh bên cửa khẩu Đông Hưng. Ảnh: Lao động.
Theo Lương Quang Sở, Trưởng ban Quản lý khu Kinh tế CS cửa khẩu Móng Cái, cho hay: “Thời điểm trước và sau Tết Nguyên Đán, số lượt xuất nhập cảnh qua cửa khẩu Móng Cái khoảng 8,000-10,000 lượt/ngày, trong đó khách du lịch TC khoảng 2,500-3,500 người. Tuy nhiên, một tuần trở lại đây, số người xuất nhập cảnh lên tới 15,000 lượt/ngày, trong đó lượng khách du lịch TC khoảng 5,000 người, tăng 50% so với cùng kỳ năm ngoái !”.
Cũng theo Đoàn Mạnh Linh, Trưởng phòng Quản lý Lữ hành Sở Du lịch CS tỉnh Quảng Ninh, gần đây có đến 90% lượng người TC nhập cảnh để du lịch. Thậm chí người dân địa phương ví von rằng : “Nếu cùng người nhà đi lên một cái đảo, người nhà mà bị lạc thì không thể tìm thấy vì nó quá đông du khách TC!”.
Khách TC sang Việt Nam có những hành vi ngạo mạn, không tôn trọng phong tục tập quán, lịch sử văn hóa Việt Nam, thậm chí họ còn công khai sử dụng đồng nhân dân tệ, công khai đốt cả tiền Việt Nam CS… nhưng không hề bị chính quyền CS Việt Nam xử phạt !
Khách TC công khai sử dụng đồng nhân dân tệ, công khai đốt cả tiền CS Việt Nam khiến dư luận vô cùng bất mãn.
Chưa dừng lại ở đó, khách du lịch TC còn có thái độ xem thường người Việt nhưng lại có không ít doanh nghiệp Việt vì lợi nhuận mà “dựng” lên những cửa hàng chỉ để phục vụ người TC. Cụ thể tại cửa hàng Tiến Đạt Dream 2, phường Hà Khẩu, khi có người Việt Nam vào thì bị nhân viên chặn lại và nói : “Cửa hàng chỉ phục vụ khách của Công ty Lữ hành. Người Việt Nam không được vào, thăm viếng cũng không được !”. Tương tự ở khu Du lịch quốc tế Tuần Châu của đại gia Đào Hồng Tuyển, mỗi khách TC đeo chiếc thẻ có đánh số thì được vào, còn người Việt Nam không có thẻ thì đừng mơ mà vào được đâu!
Ở trong nước, người dân không chỉ bị các Tập đoàn kinh tế lớn như: FLC, Sun Group, Him Lam, Hoa Sen…cướp ruộng đất, xem thường tính mạng, thậm chí đẩy họ vào bước đường cùng mà nay lại bị người TC chèn ép đủ điều. Người TC đến Việt Nam được phục vụ như một ông chủ thật sự, còn người Việt bị xem như công dân hạng 2, liệu người Việt Nam còn chỗ đứng ngay trên quê hương đất nước của mình hay không?
Có ai tự đặt ra câu hỏi tại sao mỗi ngày có đến hơn 5.000 người TC sang Việt Nam không? Đặc biệt là họ đến đây dưới một dạng khuyến khích, tức được đi miễn phí. Bà Nguyễn Thị Dung, Giám đốc một khách sạn tại Tuần Châu (TP. Hạ Long) cho biết: “Khách TC tăng cao do các “tour du lịch 0 đồng”!
Hàng ngàn người dân được đi du lịch miễn phí, chuyện thật tưởng như đùa nhưng nó lại xảy ra ngay tại TC. Dư luận đặt ra câu hỏi, ai đã tài trợ cho hàng ngàn người dân này? Tại sao khuyến khích người dân sang Việt Nam mà không phải là sang các quốc gia khác? Liệu có phải chính phủ TC dùng lượng khách du lịch như “lá bùa” để gây sức ép chính trị với CS Việt Nam và đây là một phần của kế hoạch “di dân” khổng lồ của TC sang Việt Nam?
Như ta đã biết, khách du lịch tăng là một trong nguồn thu nhập đáng kể cho một quốc gia. Với số lượng dân hơn 1 tỷ người, TC không ngần ngại sử dụng tài nguyên sẵn có này làm “công cụ” gây sức ép với các quốc gia làm phật ý họ. Và các nước như Hàn Quốc và Đài Loan đang là nạn nhân của chính sách này. Ông Daniel Meesak, một chuyên gia về du lịch TC hiện làm việc ở Đài Loan, nhận định: “TC hiện là thị trường du khách lớn nhất thế giới nên dĩ nhiên họ sẽ dùng lợi thế này để làm công cụ chính trị trong quan hệ với các nước láng giềng”. Liệu tới đây sẽ là Việt Nam CS chăng?
Tại sao TC lại chọn Quảng Ninh là mục tiêu tấn công mà không là tỉnh khác? Quảng Ninh được ví như một Việt Nam thu nhỏ vì có cả biển, đảo, đồng bằng, trung du, đồi núi, đặc biệt là giáp biên giới với TC. Trong quy hoạch phát triển kinh tế, Quảng Ninh vừa thuộc vùng kinh tế trọng điểm phía Bắc, vừa thuộc vùng duyên hải Bắc phần. Lợi dụng địa hình đặc thù này, TC cho người dân sang sẽ không mất nhiều thời gian và tiền của để thực hiện mưu đồ một cách nhanh chóng.
Hãy cảnh giác trong việc hợp tác kinh tế với TC, vì đằng sau đó luôn là mưu đồ chính trị. TC là cha đẻ của những mưu kế, sách lược quân sự trong Binh Pháp Tôn Tử nên chúng rất đa mưu túc kế trong việc thực mưu đồ dưới những lớp vỏ bọc khác để đạt được mục đích. Với cuộc “di dân” khổng lồ này, TC bắt đầu thực hiện kế hoạch thâu tóm Việt Nam trong định hướng đến năm 2020 mà dư luận đã đồn đoán bấy lâu nay chăng? Ngàn năm Bắc thuộc chẳng lẽ nay lại tái diễn
Nguồn : Nhật Minh / Sự Thật Việt