Đêm lên ngày xuống đời thừa
Khi vui, quay quắt ta đành chia tay
Ngậm ngùi gởi gió mây bay
Vùi trong nhung nhớ, thương bay ngập hồn
Bình minh chiếc bóng hoàng hôn
Mùi hương năm cũ vẫn còn trong mơ .
Trần gian cõi mộng bây giờ
Chìm trong sương khói bên bờ hư không .
Tần ngần ta đứng ngóng trông
Sầu đưa mấy thuở, mênh mông một đời
Hoài trong kỷ niệm xa xôi
Ta về góp nhặt, thảnh thơi riêng mình.
Đà Nẵng, 25 tháng 3/2004
Trần Công Đức
****
Đằng Sau Phận Nguời
Trần Công Đức
Đêm lên ngày xuống đời thừa
Dang tay ôm cõi trần ai đợi chờ
Xa nhau từ thuở bao giờ
Nổi trôi phiêu bạt, vô bờ bến không
Tuổi đời bóng xế mênh mông
Kiếp người lận đận cũng không kịp rồi
Bạn bè ly tán xa xôi
Tôi ngồi đếm bóng hình tôi một mình .
Ôm lòng trong cõi vô minh
Nỗ thương nỗi nhớ vô tình hôn nhau.
Ít nhiều nước mắt tan mau ,
Loanh quanh luẩn quẩn đằng sau phận người.
( “Kỷ yếu Hội ngộ PCT- HĐ, 30 xa xứ, 2005 tại Hải ngoại )