Trả đi anh, những hồn nhiên tuổi trẻ
Cho em về làm chim nhỏ vườn xưa
Gió sớm mai và nắng ấm ban trưa
Em nhảy nhót, hát ca cùng chúng bạn
Trả đi anh, những mê say cuồng loạn
Bao nhớ nhung quay quắt đợi chờ nhau
Giấc mộng tương lai thêu dệt bao sắc màu
Đêm trăng sáng đường quê nào hẹn ước
Đưa em đến trường , gió nam thổi ngược
Xe đạp song song, anh hát , em cười
Tiễn đưa nhau, đi tới lại quay lui
Đường ngắn quá ! Thời gian trôi nhanh quá !
Trả cho em chàng thư sinh ngày đó
Thanh lịch, dịu dàng, nho nhã, tươi vui
Chàng thanh niên miệng luôn nở nụ cười
Không vướng bận công hầu khanh tướng !
Chàng thanh niên trong ánh nhìn độ lượng
Yêu mến cuộc đời qua mộng tưởng yêu em
Mắt ngời lên bao sức sống niềm tin
Trán không hằn nỗi lo áo cơm, nhà cửa...
Trả đi anh còn rất nhiều thứ nữa
Anh đã cầu Thượng đế ban cho em
Anh nguyện biến thành chất dinh dưỡng vào tim
Qua mạch máu nuôi em toàn cơ thể...
Chàng trai ngày nào giờ đâu rồi nhỉ ?
Ơi người tình – bạn tri kỷ của thơ ta !
Đừng lặng im, thời gian sẽ trôi qua
Lo trả bớt, thương tình em ...xóa nợ !
Bích Bửu
( ĐS Trường Xưa 3 Kỷ Yếu cựu học sinh PCT Đà Nẵng nk 1956-1963, Đà Nẵng 2020 )