Những thành quách xưa
Sơn phết lại
Đứng buồn thiu
Giữa trái khuấy thời gian
Người thiếu phụ
Vào độ thu tàn
Khóac chiếc áo hai mươi
Hờ hững
Tình ta đã qua rồi
Sông không còn thơm
Dòng không còn thơ
Nước không còn ngọt
Những tàu lá chuối vật vờ
Những mãnh vá không kín
Trên lưng người mẹ già
Ngồi chờ bữa chiều nay
Có khúc hát Nam ai
Thoảng nỗi niềm Ô Lý ?
Còn đâu – Nức nở chiếc thân tàn
Đổi chén cơm vơi trong tiếng ca
Trăng buồn dăng trên sông
Gió buồn từ núi lại
Trăng theo gió vữa trong nước
Thành qúach vữa theo trăng
Và hồn ai đã vữa theo thành quách
Mùa Hè 98
(Trở lại Huế lần thứ hai )
Nguyễn Đăng Ngọc