Cô giáo Tôn Nữ Phùng Khánh thời học phổ thông

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 

 Ni truong tri hai Pinceton HoaKy1964Ni Sư Thích Trí Hải - Thời Gian du học tại Princeton Hoa Kỳ 1964

Kể chuyện Vỹ Dạ xong lại kể đến chuyện thầy, chuyện bạn. Cô quay sang hỏi:

- Chị Oanh còn nhớ những buổi trưa ở lại trường học ôn bài thi không? Hồi đó người mô cũng “gạo” cả (gạo là chăm chị học lắm), lại tinh nghịch nữa. Trí Hải thì nghịch như con trai, không thua bạn bè chút mô hết .

Trong lúc vui câu chuyện, tôi quên là mình đang nói với một Ni Sư nên trả lời ngay:

- Ngày Cô là nữ sinh Đồng Khánh, với áo trắng tóc thề, dễ thương lắm, mắt sáng, da trắng mà má  lại ửng hồng, xinh xắn, dịu dàng, duyên dáng còn hơn thơ chị Hỷ Khương tả nữa đó. Chị Hỷ Khuông ngâm cho mọi người nghe đi.

  

ChiecNonBaiTho1 Xua

  Chiếc nón nghiêng vành, bờ vai tóc xoã

  Dáng yêu kiều hiện rõ nét thơ ngây 

  Đẹp làm sao đôi má hây hây

  Thương biết mấy làn môi đỏ thắm

  Tiếng ngâm vừa dứt, chị Kim Ba khen:

- Mấy câu thơ là đúng y hệt Cô thời đi học, dễ thương rứa đó.

Chị Hỷ Khương lai phán thêm một câu:

- Dễ thương vậy mà nghịch ngợm quấy phá khỏi chê, phải không Cô?

Cô mỉm cười vui vé kể:

Một hôm trong lớp học Anh văn, thầy Tôn Thất Hanh (*) đang giảng bài, bỗng  tiếng ve kêu inh ỏi vang lên trong lớp,  các bạn nghe ve kêu cùng nhau cười ré. Thầy bảo trò nào đưa ve vào lớp thì đứng dậy. Các anh chị biết ai đứng dậy không? Trí Hải đó. Trí Hải ghi lại kỷ niệm vui nầy qua  bài thơ:

Thầy dạy con Anh văn 

Mấy năm trường Đồng Khánh

Phong cách thầy nho nhã

Kiến thức thầy uyên thâm

Thầy phê con học giỏi

Nhưng nghịch như con trai

Vào lớp ưa quậy phá

Làm chia trí mọi người 

Một lần kia vào lớp 

Mang theo chú ve sầu

Con giấu kỹ trong cặp

Tới giờ nó kêu râm

Cả lớp nổi cười ầm

Thầy phạt con đứng lên 

Nói được ve tiếng Anh

Thầy mới cho ngồi xuống

Con gãi đầu lúng túng

Thầy bảo con lên bảng

Viết chữ Cicada

Rồi cho con về chỗ

Cô giỏi sinh ngữ từ thời đi học. Những buổi trưa cùng nhau ở lại lớp ôn bài, ai cũng ngạc nhiên thấy Cô học tự điển. Nghĩa những chữ thật khó Cô đều biết. Bạn bè cho Cô biệt danh là “Cuốn tự điển sống”.

Trích bài viết “ Tưởng nhớ Ni Sư Trí Hải” của Phạm Thị Hoàng Oanh, đăng trong Lá thư Phượng Vỹ 2006, USA, trang 124

—————————

Ghi chú: Thầy Tôn Thất Hanh (lớn) dạy Anh văn ở trường Đồng Khánh, thầy Tôn Thất Hanh (nhỏ) dạy Hoá học ở Đại học Sư phạm Huế

Bài do TDT chuyển đến