Bạn nhỏ ơi, hãy ngồi xuống đây bên gốc phượng già để nghe những lời tình tứ của ta nói về Phan Châu Trinh một thời dấu yêu :
“ Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy
Nghìn năm hồ dễ mấy ai quên “
(Hồ Dzếnh)
Cái thuở ngây thơ với áo trắng quần xanh của ta đã trải qua những ngày tháng em ở bên bảng phấn , trường bên lời ca dao ngọt ngào như một điệp khúc ru hỡi của một khoảng trời yên vui và vô tư .
Cái tuổi làm học trò với những tháng ngày ngây ngô, nghịch ngợm, phá phách ; lúc nào cũng quanh quẩn bên ta và cũng là hành trang mà ta đã và đang mang theo suốt cuộc đời này. Những kỷ niệm dưới mái trường Phan Châu Trinh ngày nào cũng đong đầy, bạn bè thầy cô, trường lớp sao mà thương mà nhớ. Những buổi tan trường theo bước chân người tình đi về dưới hai hàng cây rũ bóng thắp nến lên hai bên đường, để ta nghe lòng ngạt ngào bồi hồi nhung nhớ...
Bước chân ta quấn quyít theo bước chân nàng , tà áo trắng bay nhè nhẹ như quyện lấy gót hồng . Thời gian ơi, dừng bước ta tỏ đôi lời : “ Hãy cho ta quay trở về những ngày tháng thơ dại dưới mái trường Phan Châu Trinh yêu dấu ngày nào. Để gom hết những gì yêu thương “ của cái thuở :
“ Làm học trò
không sách vở cầm tay,
Có tâm sự đi nói cùng cây cỏ...”
Dẫu trong tích tắc của quảng đời còn lại ta cũng cảm thấy mãn nguyện lắm rồi ...
Ngoảnh mặt, quay lưng tuổi đời qua mau .Ta bây giờ đã già, cái tuổi đã làm cha mẹ và sắp được làm ông bà của ta đã đến không cần mời gọi. Bây giờ ngồi đây bên cạnh bạn nhỏ dấu yêu , ta nghe bồi hồi tiếc nuối không nguôi.
Ngày mai đây nếu trở lại chốn cũ , Trường xưa còn đó, nhưng thầy cô bạn bè đã xa vắng . Những gốc phượng vĩ ngày nào còn xanh non , bây giờ chắc đã già nua cũ kỹ ??? Ta nghe một nỗi mất mát dâng lên ngập lòng
Tuổi đời qua mau. Ta xa Trường với những tiếc nuối vu vơ...Một vài lời tình tứ ta thầm thì với bạn nhỏ , để đưa nỗi nhớ thương về ngôi trừơng xưa yêu dấu một thời .
Phan Châu Trinh
Trường xưa hỡi
Dấu yêu một thời
Ta nghe nỗi nhớ thương
Dâng ngập lòng tiếc nuối
Ở phương trời xa lạ
Muốn trở về bên ấy
Để được ngắm được nhìn
Mái Trường xưa yêu dấu
Ôm ấp bao kỷ niệm
Thầy Cô và Trường lớp
Sách vở với bạn bè
Tình yêu ngoài cửa lớp
Bên hàng phượng vĩ hồng
Để nhớ mãi không thôi
Một thời ngây ngô dại ...
Nguyễn Văn Gia
PCT 1973-74
( ĐS 50 Năm PCT , ĐN 2002 )