Trung Học Phan Châu Trinh

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive

 ThoThe 01

Bằng bước nai con, hồn  bướm rừng

Gặp mình tôi bỗng thấy mùa xuân

Mình qua tôi cúi đầu không nói

Để nhớ len vào buồn mênh mông

 

Tôi thương mình từ thuở chưa quen

Những buổi mình đi học vội vàng

Đôi mắt mình bay theo gió thổi

Bay vào giấc mộng tôi từng đêm

 

Lớp học tường xanh đen sóng tóc

Ngoài thềm nắng giỡn lá bâng quơ

Mình nhìn phấn trắng bay vào mắt

Tôi thấy thương mình đến ngẩn ngơ

 

Tôi đến thăm mình tựa chiêm bao

Mình cười sóng mắt vỡ trăng sao

Ngoài hoa soan tím thơm như mộng

Mình nói lời hoa gấm ngọt ngào

 

Mình kể chuyện ngày xưa ấu thơ

Nỗi buồn những buổi nắng lưa thưa

Những đêm quỳ gối bên chân Mẹ

Tiếng nguyện cầu run trong tiếng mưa

 

Tôi cũng buồn giăng cả tuổi xanh

Những tình yêu bọt sóng tan tành

Gặp mình áo trắng về qua ngõ

Tôi thấy thương yêu đến đoạn đành

 

Tôi thấy ước mơ đến nghẹn ngào

Tay mình mười ngón thẹn đan nhau

Bao giờ tôi nắm bàn tay ấy

Để cả trần gian ngập nắng đào

 

Mình tiễn tôi về đêm đã khuya

Bên thềm hoa rụng xuống như mưa

Mắt mình lóng lánh trời sao mộng

Ôm ấp tôi trên suốt nẻo về.

 

Trần Hoan Trinh

( “ Bỏ Trường Mà Đi “ Thơ Trần Hoan Trinh, Trò Xưa xuất bản tại Hoa Ky 2002 )

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive

 LonelyBirdR

 

Rồi anh cũng như loài chim bé nhỏ

Thèm mặt trời theo ánh nắng bay đi

Và anh cũng như loài chim nhỏ đó

Đến muôn năm không tìm được lối về

 

Rồi tuổi trẻ theo tháng ngày đi mất

Và tình yêu như nước đổ lòng sông

Loài chim nhỏ bỗng dưng buồn ngơ ngác

Anh cô đơn với nước mắt lưng tròng

 

Thành phố ấy vẫn giòng sông nước biếc

Cỏ mùa xuân đã xóa dấu chân chim

Con đường xưa những vòng tay thắm thiết

Em quên đi như cây lá vô tình

 

Chim mỏi cánh đành phó thân cho gió

Gió đưa chim về biển nhớ rừng buồn

Anh đứng lại nhìn sương mù phố cũ

Tuổi thanh xuân chưa chạm bóng thiên đường.

 

Trần Hoan Trinh

( “ Bỏ Trường Mà Đi “, 2002 )

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive

 

VemaiTruongXua

Năm mươi năm trở lại mái trường xưa

Nơi ra đi, mang trí tâm người chí sĩ

Tình bằng hữu thật thiết tha dung dị

Tay bắt mặt mừng , lộ hết niềm vui

 

Kỷ niệm ngày nao, nhắc lại bùi ngùi

Đứa ở phương trời đứa về viễn cảnh

Phượng vỹ sân trường khắc ghi hình ảnh

Trắng rợp sân cờ mỗi sáng thứ hai

 

Nửa thế kỷ qua, một giấc mộng dài

Thành bại mất còn, điểm sương mái tóc

Nghiệp dĩ cuộc đời, oằn vai nặng nhọc

Lục tuần rồi, thất thập cổ lai hy

 

Như đàn chim non tung cánh bay đi

Hôm nay tụ về, mái trường xưa tổ ấm

Bằng hữu, Thầy trò khắc ghi sâu đậm

Khí tiết Tây Hồ, nghĩa khí Cụ Phan

 

Lê Minh Tùng

( ĐS Kỷ Niệm Đại Hội CHS PCTToàn Thế Giới Kỳ V, California 9 tháng 7 năm 2023)

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive

 

MoXua 01

Thương tặng Lê thị Phú để mơ về một thời hoa mộng đã qua Thu

 

Bước khẻ nghe em...vỡ mộng lành

Hành lang đùa giỡn tiếng râm ran

Bao tà áo trắng bay trong nắng

Văng vẳng sân trường tiếng hát xưa

 

Giọng cười ai tựa pha lê vỡ

Những ánh mắt ngời vạn đốm sao

Tóc thề như gọi mây thu đến

Trắng toát sân trường ...trắng ước mơ

 

Có ta trong đám xuân xanh ấy ?

Thắp nến hai hàng gọi tuổi thơ

Ô kìa bè bạn như hoa bướm

Chớp mắt quay nhìn chẳng có ai

 

Cho ta tìm chút dư âm đó

Đứng ngẩn ngơ buồn ký ức xa

Giật mình tỉnh giấc...ơi thương nhớ

Bên giường gối mộng cuốn “ Trường Xưa “

 

Mỹ Hảo

Apr 10 2008

(  “ Một Thời Cho Cả Một Đời “, Giai phẩm sáu mươi năm xa trường 1963-2023

Của cựu học sinh Phan Châu Trinh Đà Nẵng niên khóa 1956-1963 )

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive

 
ThayTDTang01R
Tôi đến dạy tại trường Trung học Phan Châu Trinh Đà Nẵng ngày 5.9.1958 ( Nghị định số 546.GĐ/NĐ của Bộ Quốc Gia Giáo Dục SÀI GÒN ngày 9-10-1958 ).
Tôi chính thức thôi dạy tại trường Phan Châu Trinh để nghỉ hưu ngày 1.3.1998 ( Quyết định số 986/GD/US ký ngày 20.2.1998 của Ủy ban Nhân dân TPĐN ).

40 năm.
Một thời gian quá dài. Nhưng cũng quá ngắn. Bao nhiêu hạnh ngộ. Bao nhiêu chia ly. Bao nhiêu kỷ niệm… Lớp này đến, rồi đi. Lớp khác đến, rồi cũng đi. Để lại mình tôi với sân trường lá rụng, với hành lang dài ngút mắt. Cây xà cừ giữa sân ngày nào lớp tôi cố vấn trồng còn bé khẳng khiu, bây giờ cao vút , cành lá tỏa sum sê, che rợp cả một khoảng trời . Che kín sân trường. Che kín cả lòng tôi.

Tập thơ này ghi lại những cảm xúc một thời, những tha thiết một thuở. Những vui, những buồn, những ngọt bùi, những cay đắng.
Chữ “em “ trong các bài thơ không chỉ riêng một người con gái. Tôi đồng hoá các học sinh thân thương của mình với hình ảnh những người con gái, dịu dàng,thiết tha, dễ hờn, dễ giận và cũng dễ quên. Cho nó. đậm đà. Cho nó thi vị.

Thân tặng tập thơ này cho tất cả học sinh cũ của tôi.

Đà Nẵng, Lập Xuân Nhâm Ngọ 2002 ,
Tác giả

 

Tiengchimngoaicualop 6334

 

THT TiengChimNgoaiCuaLop

Bất chợt nhiều lần bên cửa lớp

Anh thấy mình như một kẻ lạc đường

Lòng hoang mang muốn tìm một góc trường

Đứng nhìn lại những tháng ngày đã sống

 

Bục giảng đó vẫn hình với bóng

Học trò kia tha thiết thương yêu

Sao lòng nghe se sắt đìu hiu

Như đã mất một cái gì phải có

 

Sân trường vẫn lung linh phượng đỏ

Áo em bay trắng suốt cả hành lang

Em trẻ đẹp muôn đời thế đó

Sao lòng nghe một thoáng bàng hoàng

 

Phải tin yêu đã tàn phai với tuổi

Tâm huyết mòn vì lăn lóc thời gian

Phải cuộc đời đã làm anh mệt mỏi

Giận nhân gian chẳng có chuyện đá vàng

 

Có phải anh hết còn kỳ vọng

Giữa phong trần cố gạn đục khơi trong

Có phải anh vỡ rồi ảo mộng

Một lần đi cũng đã cầm bằng

 

Thôi cứ làm như chim cứ bay

Kiếm cho đời một chút rụng rơi say

Tìm trong hơi gió làn hương thoảng

Góp nhặt giữa chiều chút nắng mai

 

Trần Hoàn Trinh

( “Tiếng Chim Ngoài Cửa Lớp “ trang 97, Nhà Xuất bản Trẻ, Đà Nẵng 2002)

Tập thơ Trần Hoan Trinh , Nhà xuất bản Trẻ, 2002.